Văn Học Tuổi 20 – Chuồng Cọp Trên Cao
Tập truyện ngắn của Nguyễn Thu Hằng là những mảnh giấc mơ. Đó là những mộng ước chân chất đẫm hồn quê Việt có đàn trâu lội nước phù sa như những dấu phẩy xanh thẳm, có bông gạo trắng ngần tựa những đụn mây, có dây tầm gửi vấn vít từ cành bưởi sang cành mít,… Những cô gái, chàng trai ôm khư khư bao nhiêu niềm mơ đó, hồn nhiên mà cố chấp, phảng phất mà ám ảnh. Số phận khắc nghiệt xui những giấc mơ vỡ vụn và dang dở, chỉ còn lại khắc khoải khôn nguôi. Tập truyện được viết nên bằng một vốn sống dày dặn, bằng một giọng văn rất thơ mộng, tha thiết và đau đáu nỗi niềm. Mỗi chi tiết đều được mô tả dưới một ánh mắt nặng tình với từng cảnh, từng người, từng vật. Người đọc khép trang truyện lại nhưng những mảnh mơ vẫn vương vấn trong lòng. “Ngày xưa, tiếng guitar của chú Hiền thương binh đã níu chân tôi trong buổi đầu tiên theo mẹ gánh cỏ ra chợ bán. Tiếng đàn của chú tưởng như tiếng gió thổi trên đồng chiều, như tiếng sóng vỗ bờ khi trăng lên. Như tiếng bàn chân trần thậm thịch nện xuống đất thâm lúc trên vai quẩy gánh hàng nặng. Như tiếng cười con trẻ khi bẻ miếng bánh đa vừng giòn tan. Thoảng tiếng xé trái cau của bà lão thắt khăn mỏ quạ, lại nghe tiếng rượu chảy trong chai của cô thôn nữ thắt dây lưng xanh ngồi bán rượu dưới gốc gạo già. Tôi mê mải, mê mải đi chợ trong điệu nhạc Lới lơ…” (Trích tác phẩm)
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.