Đàng Trong năm 1765, chúa Nguyễn Phúc Khoát mất, vương tử lớn nhất là Nguyễn Phúc Luân theo lẽ được lập làm chúa. Ấy vậy mà quyền thần Trương Phúc Loan nổi lên những dã tâm cuồng bá, một tay đổi trắng thay đen, đưa vương tử Nguyễn Phúc Thuần mới chỉ là đứa trẻ mười hai tuổi lên nối ngôi, mang thứ tâm cơ độc tàn làm xáo trộn dòng dõi nhà chúa, để rồi tự thân hắn bán quan, buôn tước, đầy đọa cuộc sống nhân dân đến khốn cùng…Từ ấp Tây Sơn, phủ Quy Nhơn (Bình Định), ba anh em Nguyễn Nhạc, Nguyễn Huệ, Nguyễn Lữ quy tụ dân chúng đứng lên, dần kết thành nghĩa quân “lấy của nhà giàu chia cho dân nghèo”, thế ngày càng mạnh, xung khí tựa như sớm có ngày tung trời nổ đất, càn quét hết nào những quý tộc, quan lại đang “sâu bọ”, chà đạp lên con dân đất Việt…
Xứ Bắc Hà, Lê – Trịnh mục nát, vậy mà ý chí nam chinh vẫn cuồn cuộn.
Đàng Trong – Ngoài chưa một lần hòa hợp. Suy cho cùng, đứng giữa là dân, khổ nhất cũng là dân…
Giữa những hùng khí tứ phương, giữa đất trời vần vũ như báo hiệu cảnh binh đao trường kì bỗng nổi lên câu sấm rằng:
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.