Combo Vươn Lên Hoặc Bị Đánh Bại + Có Làm Mới Có Sai (Bộ 2 Cuốn)
Cuốn sách này có thể coi là cuốn sách thứ ba mà tôi viết. Khi bắt tay vào viết, tôi luôn tự hỏi bản thân một câu hỏi: Nếu như đây là cuốn sách cuối cùng trong loạt sách truyền cảm hứng của tôi, nếu như sau khi hoàn thành cuốn sách này tôi không viết nữa mà bước vào một lĩnh vực khác, nếu coi cuốn sách này là lời từ biệt, vậy thì tôi muốn nhắn gửi điều gì tới bạn đọc của tôi, người thân của tôi, và chính bản thân tôi?
Nghĩ đi nghĩ lại cũng không ra.
Một buổi sáng, đột nhiên nảy ra một ý tưởng, tôi liền viết lên giấy:
“Vươn lên hoặc bị đánh bại.”
Thật ra, trong những năm tháng còn trẻ, nếu chúng ta không lựa chọn trở nên nổi bật, thì sẽ phải hối tiếc về sau.
Để có thể vươn lên trước mọi người xung quanh bạn, thì bạn phải khác biệt. Vậy người với người rốt cuộc phải làm sao mới không giống nhau?
Nhóm Ngũ Nguyệt Thiên có một câu hát thế này: “Nếu như khuôn mặt ai cũng giống nhau, hình dáng ai cũng giống nhau, vậy điểm khác biệt giữa bạn và mọi người chính là ở cách sống của bạn”.
Đúng vậy, liệu có nhất định phải hòa vào số đông hay không? Có nhất định phải giống những người khác hay không? Cho đến hôm nay, tôi vẫn phải cảm ơn bản thân đã kiên trì luyện tập nói tiếng Anh trong giảng đường trống, trên thao trường và ngay ở một góc không bóng người, thời gian tám tháng khắc cốt ghi tâm đó đã khiến tôi thay da đổi thịt.
Sau này tôi mới hiểu, sâu hóa thành bướm cũng như phượng hoàng niết bàn(1), lúc mới sinh ra đều đau đớn vô cùng, thực ra vật lộn trong kén sâu hay trong ngọn lửa thiêu đốt, đều là tu luyện, nếu như không cố gắng vượt lên, thì sẽ mất tất cả. Nhưng con người lại khác, thất bại không có nghĩa sẽ mất tất cả, cùng lắm chỉ là có tài nhưng thành công chưa đến, chỉ cần làm lại từ đầu là được. Con người đều không muốn nhớ lại khoảng thời gian buồn bã của mình, giống như khi tôi viết những dòng này, cũng không muốn nhớ lại những ngày tháng cô đơn đó, nhưng may mắn là sự cô đơn đó, nghịch cảnh đó cuối cùng giúp tôi bước ra khỏi số đông. Tôi vẫn nhớ mơ hồ lúc mình mặc quân phục tham gia cuộc thi hùng biện tiếng Anh, đôi mắt long lanh, đứng trên sân khấu dưới ánh đèn chiếu rọi, cảm động vô cùng. Hôm đó, tôi lên mạng đăng một dòng trạng thái mới: “Phải trở nên khác biệt với mọi người, phải trở thành người không ai có thể thay thế”. Sau đó, tôi giành được huy chương đồng, cuộc thi đó đã thay đổi cuộc đời tôi.
Khi ấy tôi hiểu ra một đạo lí: Trong thời đại không ngừng thay đổi này, chỉ có những người không ai có thể thay thế mới có được những tháng ngày ổn định, chỉ khi dốc hết sức lực, mới đạt tới cuộc sống hơn người bình thường.
Thời đại này, một là trở nên xuất chúng, còn không sẽ bị loại, không có lựa chọn nào khác.
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.