Long Thành Cầm Giả Ca
Từ cốt cách và thần thái của bài thơ, tác giả đã phát triển, làm phong phú câu chuyện về những lần gặp của nhà thơ – đại thi hào Nguyễn Du với người danh cầm đất Thăng Long cùng sự chứng kiến của ông về số phận cô Cầm. Có thể nói, số phận cô Cầm cũng chính là số phận của nghệ thuật trong giai đoạn cuối Lê đầu Nguyễn. Và trên cái “cối xay” bi thương của lịch sử này chính là tình yêu của nhà thơ đối với người kỹ nữ đất Thăng Long mà ông đã trút hồn vào thi ca của mình.
“Long thành giai nhân
Bất ký danh tự
Ðộc thiện huyền cầm
Cử thành chi nhân dĩ Cầm danh
Học đắc tiên triều cung trung “Cung phụng” khúc
Tự thị thiên thượng nhân gian đệ nhất thanh
Dư tại thiếu niên tằng nhất kiến
Giám Hồ hồ biên dạ khai yến
Thử thời tam thất chánh phương niên…”
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.